[Tản mạn bên ly cà phê] Có những ngày, tôi thèm một ly cà phê sữa đá cùng bạn bè

Xì Phố|25/03/2023|4 phút đọc

Hai hôm nay, tôi vẫn chưa kịp pha một ly cà phê nào cho mình. Phần vì bận rộn, phần vì mệt nhoài, chút sức lực còn lại chẳng đủ để cất công đi đun nước rồi xay rồi pha cà phê. Những hôm như thế, tôi bỗng thèm la cà quán xá, gọi một ly cà phê và nói chuyện cùng bạn bè. 
 

Kể từ ngày có bộ dụng cụ và cà phê sẵn ở nhà, tôi ít ngồi cà phê ở những chốn đông. Vì lẽ như thế nên có hôm tôi thèm cảm giác được phục vụ, thèm cái không khí có phần ồn ào. Vì lòng nao nức nên chân cũng rạo rực muốn đi. Tôi ghé một quán quen và gọi ly cà phê sữa đá - ly cà phê mà thi thoảng tôi mới gọi cho mình. 
 

Mỗi lần tới quán, tôi thường ngồi gần quầy pha chế. Nơi mà mỗi khi cà phê cho vào máy xay, âm thanh rì rì sống động phát ra kéo theo mùi hương nồng nàn đầy mê hoặc. Tôi chẳng rõ mình thích nhâm nhi cái vị của ly thức uống hơn hay bị hấp dẫn bởi hương thơm này. Mà thôi, đã là kẻ nghiện cà phê thì đôi khi chẳng cần phải rạch ròi cảm nhận như thế. Dù sao vẫn phải có cả hai hương - vị đi cùng mới khiến thức uống này đủ hấp dẫn mê say. 
 

Tôi không thuộc tuýp người hảo ngọt nên cà phê thuần túy luôn là lựa chọn ưu tiên còn một ly sữa đá như hôm nay như một thứ gia vị đặc biệt tôi nêm nếm cho mình. 
 

Hồi mới uống cà phê, tôi vẫn mang theo định kiến về cà phê thêm sữa. Tôi nhất quyết khẳng định, cà phê chỉ có cà phê thôi. Phải uống ly cà phê thuần túy mới cảm nhận hết cái hương vị thơm ngon vốn có. Điều này chẳng sai. Đúng là cà phê vốn có đủ đầy hương phong phú, vị đắng - chua - ngọt cân bằng, với nhiều người, một ly cà phê chỉ cần có như thế. Nhưng định kiến ấy dần cũng biến tan khi tôi được một anh bạn mời một ly cà phê sữa đá. 
 

Một ly cà phê nhấn nhá chút đắng nhẹ, tan trong vị ngọt béo, mát lạnh và vẫn thoảng hương chocolate của hạt Robusta. Cà phê - khi đó không phải thứ duy nhất tôi tập trung mà đơn thuần chỉ là chất xúc tác cho buổi nói chuyện giữa hai người bạn lâu ngày gặp lại. 
 

Bao lâu nay tôi đã thưởng thức cà phê kiểu “khuôn mẫu” mà bản thân chẳng hề nhận ra. Cà phê ngon, đâu phải chỉ có một cách duy nhất, một công thức duy nhất. Buổi sáng hôm đó nhâm nhi ly cà phê sữa đá anh bạn mời rồi chuyện trò tếu táo với nhau, tôi chợt thấy mình thiếu sót. Tôi thiếu việc cảm nhận cà phê ở nhiều cách pha chế, ở nhiều tâm thái thưởng thức, ở nhiều nơi chốn đáng nhẽ nên ghé qua. 
 

Khi nhận ra điều đó tôi như bước khỏi cái kén mà bản thân tự thêu dệt, bước ra khỏi cái kén dù chẳng thể thành chú bướm mà bay lượn ngay nhưng tôi hiểu tâm hồn mình đang rộng mở, vốn trải nghiệm của mình gia tăng thêm một chút. Hạnh phúc đơn giản là nhận ra mình có nhiều điều thú vị để trải qua như thế. 
 

Việc thưởng thức một ly cà phê vốn đã nhiều thi vị, nếu đặt cà phê ở những vai trò khác như chút xúc tác, tôi lại càng thấy cà phê hay ho hơn. Kiểu, tôi sẽ nhắn tới một vài người bạn: “Ê, hôm nay đi cà phê không?” thì không hẳn chúng tôi đến để chăm chú uống một ly cà phê mà chính là gặp nhau và chuyện trò vui vẻ. 
 

Bởi vậy, có những ngày mệt nhoài chẳng còn nhiều sức lực như hôm nay, tôi lại ghé quán gọi một ly cà phê sữa đá và nhắn bạn mình cùng tới ngồi ngân nga với nhau.

tag cà phê sạch, canh tác cà phê tự nhiên, hạt robusta

Bài viết liên quan

Bạn nghĩ gì về “barista”?
Hạt cà phê

Bạn nghĩ gì về “barista”?

Chúng ta bước vào quán cà phê, mong muốn được thưởng thức những ly cà phê thơm ngon chất lượng. Đi sâu hơn một chút đó là ngồi trò chuyện tỉ tê về cà...

Xem bài viết
Xì Phố|04/06/2023
Hành trình “farm to cup” của cà phê – Mất bao lâu và bao xa?
Hạt cà phê

Hành trình “farm to cup” của cà phê – Mất bao lâu và bao xa?

Thưởng thức ly cà phê trên tay, đã bao giờ bạn tự hỏi về hành trình của nó. Từ những mầm cây nhỏ bé đến những hạt cà cho vào máy xay – vỡ tan – bừng...

Xem bài viết
Xì Phố|01/02/2023